Đến mùa di cư, những đàn vịt nối đuôi nhau bay lượn vô cùng nhộn nhịp trên bầu trời. Một gia đình vịt nọ được dẫn dắt bởi vịt bố, cũng đã sẵn sàng “cất cánh” cho chuyến bay đến vùng đất mới trong tâm thế đầy hào hứng và vui vẻ. Thành viên phi hành đoàn cũng có độ tuổi rất đa dạng, từ “trẻ nhỏ”, “thiếu niên” cho đến vịt “trung niên”. Đang tự do bay lượn trong làn mây trắng bồng bềnh, nhà vịt đột ngột gặp phải cơn mưa lớn. Tiu ngỉu ôm nhau trú mưa dưới miếng gỗ nho nhỏ, cả nhà bỗng đối mặt với một sinh vật toát ra cảm giác đáng sợ nguy hiểm khó lường.
Nông trại của Thung lũng ngàn hoa vốn là một nơi yên bình với những loài động vật chung sống hòa thuận quanh năm. Thế nhưng sự xuất hiện của một vài nhân vật không ngờ tới cùng bản tính khờ dại của bộ đôi Thỏ và Vịt đã cuốn các cư dân ở đây vào những cuộc hành trình dở khóc dở cười, khi Thỏ tinh nghịch phải thay loài cò mang em bé đến cho bố mẹ, Cáo “gian ác” phải giả làm gà mái nuôi nấng ba chú gà con ngộ nghĩnh và bảo vệ chúng trước Sói ranh mãnh, Vịt xí xớn phải sắm vai Ông già Nô-en mang quà cho trẻ em khắp thế giới để cứu lấy Giáng sinh. Ba câu chuyện nhỏ như ba sắc màu đổi thay của mùa màng, của dòng chảy thời gian. Hè về, thu tới, rồi đông sang, Giáng sinh đến cũng là lúc các nhân vật dần học được cách chấp nhận và trân trọng nhau, để hiểu rằng sự nghịch ngợm không hẳn là đáng trách, sự ngây thơ không hẳn là dại dột, và tình bạn chân chính cũng như phép màu luôn tồn tại trong cuộc sống quanh ta, chỉ cần ta biết tin tưởng và yêu thương.