Kết thúc phần I, quân Đông Ngô vui mừng trong không khí thắng trận, quyết định hạ trại bên bờ nam sông Trường Giang ở khu vực có những vách đá dựng đứng. Quân của Chu Du ít hơn nhiều, nhưng lại chiếm ưu thế về thủy chiến, Tào Tháo không thể qua sông nên đóng trại ở bờ bắc để huấn luyện quân. Ông dùng xích sắt nối thuyền lớn lại theo lối của kị binh Liên Hoàn Mã, gọi đó là "Liên Hoàn Chiến Thuyền". Trong khi quân lính chuẩn bị cho trận giao tranh sắp tới, Tào Tháo cao ngạo cho rằng thế trận liên hoàn chiến thuyền của mình là bất khả chiến bại, ung dung ngồi uống rượu làm thơ cùng chư tướng, lại còn tổ chức trò chơi đá cầu.
Bắt đầu bằng đại chiến cầu Tràng Bản, sau khi đánh tan Lưu Bị, Tào Tháo cho rằng, mối uy hiếp chính còn lại cản trở việc xưng bá thiên hạ của mình là Đông Ngô, lại thêm nàng Tiểu Kiều mà ông ta thèm muốn thề chết không chịu theo càng khiến Tào Tháo nổi giận lôi đình, quyết đem quân đánh Ngô. Tôn Quyền cử Lỗ Túc lấy cớ sang viếng Lưu Biểu để gặp Lưu Bị thương thảo chuyện cùng nhau chống Tào. Sau khi đồng ý liên kết với Tôn Quyền để chống Tào, Lưu Bị đã phái Gia Cát Lượng sang Đông Ngô. Em gái Tôn Quyền là Tôn Thượng Hương (Triệu Vi) đã cùng Lỗ Túc dùng kế khích tướng để củng cố quyết tâm chống Tào của Tôn Quyền. Tôn Quyền cho gọi Chu Du về, giao cho trọng trách chủ trì việc đánh Tào. Quân đội hai bên Ngô, Tào tương ngộ tại Xích Bích. Do mắc kế trá hàng của Hoàng Cái nên Tào Tháo đại bại, phải chạy về Giang Lăng theo đường Hoa Dung…