Trừ phi đất vàng xương trắng, bảo vệ người trăm năm không âu lo, bạn có gặp được người ràng buộc mười năm, ở bên trăm năm? mười năm trước, ôn hành được gửi nuôi ở vùng quê giang nam lần đầu tiên được đón về ôn gia phương bắc, vận mệnh an bài để cho cô gặp ngôn hi, một lần gặp gỡ, mười năm dây dưa. một người là cô gái ngoan ngoãn của ôn gia, một người cháu đích tôn ngang ngược kiêu căng của ngôn gia, cuộc đời họ không ngừng tương phùng rồi lại chia xa, cuối cùng phát hiện, điều trong lòng họ muốn nhất chẳng qua chỉ là vĩnh viễn ở bên nhau. mười năm sau gặp lại, đi đôi với sự chứng kiến của bạn bè người thân, tựa như sự luân hồi của vận mệnh, đặt dấu chấm cho câu chuyện "chỉ ngưỡng mộ ôn ngôn, không ngưỡng mộ tiên"